Nhẹ Cười Lướt Qua Lòng Người
Thời gian gần đây, cuộc đời đã giúp tôi hiểu hơn nhiều điều về sự phức tạp của lòng người. Rất nhiều khi, nhiều điều nhìn vậy nhưng không phải vậy. Bất chợt, tôi nhận ra bao năm qua mình đã luôn mơ ngủ, mộng du lướt ngang qua cuộc đời. Đó thực ra là điều vô cùng may mắn, khi tôi được sinh ra và lớn lên trong môi trường “phòng thí nghiệm” trong sạch và an toàn, được bảo vệ tuyệt đối bởi bản năng “chọn mây cùng tầng mà chơi”.
Khi bất ngờ đối mặt với sự bất nhất của lòng người, tôi có đôi chút hụt hẫng, đôi phần phẫn nộ. Sau đó quen dần, tôi chỉ nhẹ cười cho qua, hiểu rằng họ không hề xấu xa, mình cũng không hoàn toàn tốt đẹp, chỉ là con người ai cũng có những mâu thuẫn và vỏ bọc riêng, cùng những nhận thức riêng khi đối diện với cùng một vấn đề. Đó là tự nhiên và bản năng.
Sau khi cho đi rất nhiều mà nhận lại chẳng bao nhiêu, tôi thôi bớt những kỳ vọng: hãy sống tử tế, thật tâm và cho đi thật nhiều nhưng chớ nên mong chờ một sự đáp lại lập tức và tương tự; nếu gặp người làm được điều đó thì hãy biết ơn và thấy mình may mắn. Tôn trọng thế giới riêng của người khác không có nghĩa rằng mình cũng phải sống trong thế giới ấy: nếu gặp ai đó có cách nghĩ và cách cảm ở vực sâu thăm thẳm, đừng nhảy xuống cùng họ, hãy vững tâm biết rằng đỉnh núi trong lành hơn.
Ngày mới “va chạm với Trái Đất”, có một thoáng chốc tôi bối rối tự hỏi “Người ta phòng thủ như vậy, chơi xấu như thế, mình có nên như vậy?” Nhưng quả thực, dù có cố gắng thế nào tôi cũng không thể mang những suy nghĩ xấu xa bởi đôi mắt tôi chỉ sinh ra để thấy những điều đẹp đẽ. Vậy nên, hãy cứ bình tĩnh là chính mình, sống vui vẻ bình yên ở một tầng mây cao, chẳng phân bua chấp nhặt những tầng mây thấp.
Ngày trước, tôi từng chia sẻ với “anh quản gia” của mình rằng: “Thực ra, em cũng như tất cả mọi người, cũng nhiều lần trải qua những đau khổ, buồn phiền. Nhưng em tự thấy chính mình luôn hồn nhiên trở lại sau mỗi lần vấp ngã.” Anh bảo rằng: “Như vậy, em là người có Phúc.”
Càng hiểu người và hiểu đời hơn, tôi càng hiểu chính mình hơn và ung dung trước mọi việc. Có lẽ, đó chính là bí quyết giúp tôi ngày một trưởng thành, nhưng đồng thời lại ngày càng trẻ ra. Tôi tin rằng, khi hai điều này gặp nhau tại một điểm chung cân bằng, một người đặc biệt sẽ đến với tôi từ những tầng mây rất cao. Sắp rồi!
(Ảnh chụp một góc nhỏ của hàng berry tuyệt đẹp trải dọc con Dốc Cầu Vồng nhà tôi. Mọi người có để ý thấy những chiếc lá ngày càng ngả vàng, trong khi những chùm quả ngày càng mọng đỏ?)
Tampere, 10.10.2019
Hạnh Quyên